Chùm thơ của tác giả Ngô Kim Đỉnh

Thứ Hai, 01/02/2021 06:32
Những bản chiềng Tây Bắc
 
Gái bản chiềng như giếng nước trong (1)
những suối nguồn sáng lên cùng mắt biếc
những bậc nương ngô
những vạt lúa đồng
thoảng tiếng ngưới í ới trổ lưng ong
 
Người đi xa, người ở lại nhớ mong
bữa gạo mới cá rán thơm - cơm nếp dẻo
những tên rau tên củ ủ tên mình
những tên hoa tên cây thành tên đất
nước mát lành theo máng dẫn về đây
những giọng chim quanh nếp sàn líu ríu
 
Tôi về xuôi, vội mỗi lần trở lại
gom nhớ thương một dải đất ngọn nguồn
nắng vẫn trải những bóng dài Tây Bắc
mãi quanh co râm mát tận trong hồn.
-------
1. Câu cách ngôn của người Thái
 
Về quê xoan…
 
Đình Cháy, Kim Đái, Lãi Lèn (1)
nào Sõng, Đới, Thét… nghe tên nhớ thầm
một thời thăm bủ, thăm bầm
ngại ngần theo bạn một năm mấy lần
 
Cái thời hát tập góc sân
câu xoan nhòa nhạt tứ thân áo nhàu
đói cơm chẳng bỏ được đâu
lời xoan mộc mạc đón màu xuân tươi
 
Thoáng xa… chợt nửa đời người
cả vùng Kim Đức(2) rộn lời xoan xưa
không cần đợi tiết xuân mưa
sân đình, sân miếu vẫn mùa hát xuân
 
Sáng nay con lại tần ngần
đường thôn - ngõ phố mấy lần vòng vo
xin bầm linh ứng mách cho
con tìm người cũ tuổi thơ… con bầm.
--------
1.2. Những địa danh ở xã Kim Đức thuộc Việt Trì, tỉnh Phú Thọ, nơi phát tích và lưu giữ điệu hát xoan (hát xuân – hát cửa đình) từ thời Hùng Vương đến nay.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)