Thơ của Trần Ngọc Khánh Dư

Thứ Ba, 18/06/2024 13:43

Tình thư cho Hà Nội

Hà Nội đêm qua trời thấm giọt muộn phiền
Như anh thấm giọt em như ta thấm giọt nhau như nhớ nhớ thương thương
về một miền dư cảm
Loa kèn ướt nhèm rũ mình ảm đạm
Hoa đã vẹn ân tình sao nhân thế vẫn cô đơn?

Con đường trước ngõ chắc trơn
Em lánh bước nép mình bên tường rào hoen ố
Anh khục khặc ho khan dù chân còn chưa bước ra đến phố
Tiếng phong linh tức cảnh đến tê lòng

Hà thành thương mình nghèo nỗi nhớ - trống không
Như em thương anh phong lưu hết một thời trai trẻ
Như loa kèn thương ai mà âm thầm giấu lệ
Để sắt son!

Hà Nội mỏi mòn
Vì cơn mưa sáng nay nên phố thành ra tình thêm một chút
Bờ hồ vun vút
Liễu cong mình ngóng cái nắng cho xanh

Mùa con gái khoác ơ hờ trinh nữ

Loa kèn lưỡng lự
Tách đêm tách ngày!

Hà thành hết trả lại vay
Chút tình thế thái để bày trò yêu!

Vò võ rồi xa

Em chẳng muốn nói gì
Và cả anh cũng thế
Chúng ta nghĩ về nhau trong lặng im ngạo nghễ
Vò võ rồi cách xa!

Phố mùa này hoa sưa la đà
Những ngã tư gió đổi mùa nắng đổi mùa và ta đi qua nhau
trong thinh lặng
Chắc lòng anh cũng trống vắng như mùa
Em biết!

Anh của một thời thanh tân đã đi qua
Những nông sâu vất vả phận người hằn trên khóe mắt
Vệt đồi mồi câm bặt
Im lặng gạch vào thịt da vết gạch không lời!

Thanh xuân đã qua
Chúng ta không thuộc về nhau nữa
Chia xa để quay về dung thứ
Như thuở ban sơ
Như ta của riêng ta năm tháng ngọc ngà!

Bên dãy phố hiền hoa vẫn nở đêm qua
Bên lề cuộc đời ta vò võ rồi xa!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)