Thơ của Trần Nguyệt Ánh

Thứ Năm, 27/07/2023 15:52

Đón mẹ

Mẹ ngồi xâu sợi thời gian
vá niềm đau cũ muôn vàn tái tê
chồng con đi mãi không về
vết thương lũ xả chân đê lạnh lùng

Gối chăn ngày ấy đã từng
trăm năm mộng vỡ rưng rưng xế chiều
thanh tân vò võ quạnh hiu
cả đời trông ngóng những điều hư vô

Chắp tay niệm trước ban thờ
mong chồng con dưới suối mơ trùng phùng
cải ngồng vàng thắp triền sông
nắng chiều quấn mẹ thổi bùng cơn đau

Lật trang nhật kí úa màu
bao nhiêu kỉ niệm rủ nhau tìm về
gặp con trong những cơn mê
nửa đêm nước mắt đầm đìa gối chăn

Rừng xa, nơi ấy con nằm
có hay mẹ vẫn quanh năm ngóng chờ
thân cò lầm lũi bơ vơ
xế chiều chân chậm, mắt mờ, tóc mây

Xót xa kỉ vật còn đây
chiều nay theo gió heo may con về
tiếng con vọng khắp thôn quê
con ơi đón mẹ cùng về đoàn viên.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)