Thơ của Vương Huy

Thứ Hai, 22/05/2023 10:28
Viết trên biển đêm
 
Giữa biển đêm mù mịt
trên con tàu say như Rimbaud
anh ngóng về đảo đơn côi le lói ánh đèn
những người ngư dân chuyển từ con thuyền này
sang con thuyền khác
những bàn tay vẫy chào ai lặng lẽ
 
Giữa biển đêm mù mịt, bầu trời không một vì sao
anh nhìn những gợn sóng, những mặt người khắc khổ
như day hẳn vào đêm
người hoa tiêu vẫn đứng trong bóng tối điều khiển con tàu
 
Đêm bến cảng nhiều người đi lại
trong ồn ào anh tìm thấy thân quen
xa khơi, khơi xa mịt mùng sóng biển
 
Anh nhớ lắm
những bụi dứa dại mọc ngổn ngang trên đảo
đoàn thuyền lác đác vịnh Triều Dương
ôi cô gái thẹn thùng đùa nô sóng biển
ngực phập phồng, xanh thẳm tuổi đôi mươi
 
Anh lại nhớ
đồn biên phòng trong nắng ban trưa
những câu chuyện bên tách trà tâm sự
những người lính mặt sạm đen nắng gió
 
Và anh nhớ gương mặt em hiền hậu
sao nhìn anh mà chẳng nói điều gì
sóng dựng mù xa những giọng ca bốc lửa
ấm tình người tìm lại giữa đảo xanh.
 
Nở muộn
 
Xuân lại về trên cánh bướm
góc vườn nhành mai nở muộn
nắng chan hòa khắp không khí màu bạc
 
Trắng tinh khôi
như tâm hồn trong sạch
màu hoa kẻ sĩ cốt cách
 
Dù không kịp vẫn còn lưu xuân lại
ngọn cỏ đọng sớm mai sương
 
Cành mai như đời ta
dẫu muộn màng bước đường nghiệt ngã
thơ lưu lại màu hoa trắng
cánh mỏng manh lả tả bên thềm.
 
Đêm khuya
 
Đêm khuya tỉnh dậy
trời ứa sương rụng giọt trên mái tôn
một chụp đèn buồn bã
 
Lần giở trang sách mỏng
cắt đứt nguồn thơ buồn đau
thuở nghĩ thơ mình không ai hiểu
 
Kiên trì mở ra một vùng sáng cho những con chữ
thơ nói chuyện mới những con chữ mới
âm vang nhịp thơ đi trong thời đại mới
 
Khuya rồi tiếng xe trộn tiếng côn trùng rả rích
lặng phắt không dư âm
 
Trang thơ mở ra âm thầm
bóng động đêm sâu ngùn ngụt.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)