Ống kính nhà văn

Bình yên Nậm Khắt

Thứ Sáu, 27/09/2019 09:40

Nậm Khắt là một xã thuộc huyện Mù Cang Chải, Yên Bái với chín mươi tư phần trăm đồng bào là người dân tộc H’mông. Vượt qua con đèo Khau Phạ khúc khuỷu, một trong “tứ đại đỉnh đèo” của miền Bắc, từ quốc lộ ba hai chúng tôi men theo con đường bê tông nhỏ uốn lượn dưới tán rừng thông cổ thụ để đi vào Nậm Khắt. Trong ánh nắng vàng của buổi chiều mùa thu trong vắt, trên những thửa ruộng xếp lớp lên nhau, không khí hối hả của mùa gặt đang bao trùm khắp cả bốn bề thung lũng. Bức tranh miền sơn cước hiện lên trước mắt chúng tôi thật trong lành, bình dị mà sống động…

Nậm Khắt bình dị trong sương sớm.
Ánh vàng trải dài trên khắp cánh đồng đang mùa thu hoạch.
Những bàn tay thoăn thoắt trong trong nhịp vào mùa.
Dù đôi vai đã trĩu nặng nhọc nhằn nhưng mọi người đều phấn khởi về một năm bội thu.
Lù cở, một vật dụng thiết yếu của người Mông đầy tiện ích và có ý nghĩa lớn trong cuộc sống thường nhật miền sơn cước.
Trong không gian bao la, những đứa trẻ lớn lên như cây cỏ.
Không chỉ là chơi đùa mà chúng cũng là nguồn lao động trong những buổi không đến lớp.
Bình yên bên suối Nậm Khắt.
Sự thân thiện của người dân bản địa là điều đáng nhớ với mỗi người khi đến đây.
Những chiếc “đèn lồng” bí ngô trong ánh hoàng hôn dần buông, khói lam chiều bảng lảng mang đến nhiều cảm xúc.
Xao xuyến bên bờ Nậm khất.
Nậm Khất trong nắng vàng chiều thu.
Cả người và vật cần dưỡng sức sau những ngày lao động vất vả.
Bức tranh sơn cước bình dị, sống động và trong trẻo sẽ khiến bạn thương nhớ khi đã qua vùng đất này.

Tổ chức trang: VŨ THÀNH DUY
Thực hiện: PHẠM MINH HẢI

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)