Chùm thơ của nhiều tác giả

Thứ Năm, 27/02/2020 09:58

VÕ SA HÀ
Rễ gió


Gió nổi ngày em xa ta
không lời từ biệt
vách núi toạc nghiêng ánh nhìn dao chém
mắt hồn ta đuổi theo em vượt quá chân trời

Triệu năm núi vẫn ngồi
triệu năm trăng vẫn tỏ
trái tim thủng ngày xưa bây giờ lồi sẹo

Hơn bốn mươi năm rồi
không một dòng nhắn lại
không một lời giải thích
chưa một lần gặp mặt

Ta biết rõ em
sống ở vùng đầy nắng
đã làm vợ, làm mẹ
cũng cô đơn và buồn khổ... như ta

Chỉ còn cơn gió xưa thổi sáng trời xa
rễ gió mọc từ hồn trai mười tám tuổi
rễ gió kết thành chùm
nuôi cây gió dài gấp đôi năm tháng

Rễ gió ơi
bao giờ dứt được?

LÊ THIẾU NHƠN
Nắng ngược


Gió bỗng chuyển trên ngàn lau trắng
Đường về quê cũ nhớ hắt hiu
Áo lạ người quen trong yên lặng
Nghe một niềm riêng hát lưng đèo

Mẹ ta đang chờ bên thềm vắng
Em ta đang chờ bên ngõ xưa
Bạn ta đang chờ bên quán lạnh
Lặng lẽ bàn chân đến giao thừa

Tha hương đã bạc dần mái tóc
Sao vẫn còn hồi hộp tất niên
Ánh mắt ai buồn từ năm trước
Cũng nhạt nhoà theo nắng tháng giêng!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)