Chùm thơ dự thi của tác giả Đỗ Trọng Khơi

Thứ Ba, 07/06/2022 16:11
Mẹ
 
Khăn thôi vấn gió bấy lâu
ngõ nhà gạch đã rạm màu tháng năm
 
Chân vườn góc ruộng xa xăm
sương líu ríu mảnh đêm sang thật gầy
 
Đã qua biết mấy đoạn ngày
đông kham khó những kẽ tay cơ hàn
 
Đã qua mấy dải không gian
đường quê cũ, dấu tích làng hư hao
 
Bây giờ kể với chiêm bao
phận người ngùi ngụi lụi vào lặng thinh
 
Hỏi người sen thắm, trúc xinh
giọt trăng đậu cánh đao đình còn không!
Về ở chiêm bao
(Với con sông quê đang lấp)
 
Đêm, nhìn nước rã rời trôi
sông quê đang mất bờ rồi, a oa
sương thì sa, nắng còn xa
phòng riêng ta với ấm trà cùng sôi
 
Xưa, đùm quê chiếc áo tơi
câu xoan câu lí bọc người vào đông
đàn đêm vang một tiếng “câm”
cô trung vằng vặc có vầng trăng thôi
 
Đêm, nhìn trăng rã rà rơi
mảnh ngưng thì bạc, mảnh trôi thì vàng
quê còn bé bỏng vóc làng
bông bầu bông bí nở ngang giậu rào
 
Thương thì về ở chiêm bao!
 
 
Nhành sương
 
Sương gieo nghiêng một góc chiều
vàng lên thảng thốt, ngày phiêu trùng trùng
 
Giờ này, sương với không trung
tranh nhau đoạt cái vô cùng làm chơi
 
Mai, mai cũng nắng thế thôi
lạnh lên giọt cuối rồi rơi rã rầu
 
Đi - đi đâu, về - về đâu
mùi quê tiếng trúc giọng bầu thôn hương
 
Nắng khô rạc cả nhành sương
mỗi dấu chân một tấc đường chiều phai
 
Tôi cầm ngọn bấc trên tay
ngùi thương quê thuở đói gầy phong phanh!
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nhiều tháng sau, có dịp hành quân qua những nơi này, tôi để ý thấy những lùm cỏ xanh giống hình xác người. Những lùm cỏ xanh tươi, lên cao giữa cảnh khô cằn của mùa khô xung quanh... (ĐOÀN TUẤN)

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

Chúng tôi ngại nhất là đóng than. Than vốn có một lượng dầu bám dính vô cùng khó tẩy rửa. Khuôn than xộc xệch. Than mua về lổn nhổn lẫn cả đá sỏi vô thiên lủng... (PHÙNG VĂN KHAI)

Xẹt ngang cơn sét

Xẹt ngang cơn sét

Văn chương là sự sáng tạo, nói rằng có nguyên mẫu thì cũng hơi kì, nhưng có ai viết mà không xẹt qua đầu một dấu ấn, hình hài nào đó của con người ta đã gặp... (BẢO THƯƠNG)

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)