Chùm thơ dự thi của tác giả Đỗ Trọng Khơi

Thứ Ba, 07/06/2022 16:11
Mẹ
 
Khăn thôi vấn gió bấy lâu
ngõ nhà gạch đã rạm màu tháng năm
 
Chân vườn góc ruộng xa xăm
sương líu ríu mảnh đêm sang thật gầy
 
Đã qua biết mấy đoạn ngày
đông kham khó những kẽ tay cơ hàn
 
Đã qua mấy dải không gian
đường quê cũ, dấu tích làng hư hao
 
Bây giờ kể với chiêm bao
phận người ngùi ngụi lụi vào lặng thinh
 
Hỏi người sen thắm, trúc xinh
giọt trăng đậu cánh đao đình còn không!
Về ở chiêm bao
(Với con sông quê đang lấp)
 
Đêm, nhìn nước rã rời trôi
sông quê đang mất bờ rồi, a oa
sương thì sa, nắng còn xa
phòng riêng ta với ấm trà cùng sôi
 
Xưa, đùm quê chiếc áo tơi
câu xoan câu lí bọc người vào đông
đàn đêm vang một tiếng “câm”
cô trung vằng vặc có vầng trăng thôi
 
Đêm, nhìn trăng rã rà rơi
mảnh ngưng thì bạc, mảnh trôi thì vàng
quê còn bé bỏng vóc làng
bông bầu bông bí nở ngang giậu rào
 
Thương thì về ở chiêm bao!
 
 
Nhành sương
 
Sương gieo nghiêng một góc chiều
vàng lên thảng thốt, ngày phiêu trùng trùng
 
Giờ này, sương với không trung
tranh nhau đoạt cái vô cùng làm chơi
 
Mai, mai cũng nắng thế thôi
lạnh lên giọt cuối rồi rơi rã rầu
 
Đi - đi đâu, về - về đâu
mùi quê tiếng trúc giọng bầu thôn hương
 
Nắng khô rạc cả nhành sương
mỗi dấu chân một tấc đường chiều phai
 
Tôi cầm ngọn bấc trên tay
ngùi thương quê thuở đói gầy phong phanh!
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)