Thơ của Nguyễn Trọng Văn

Thứ Năm, 04/01/2024 12:52

Thăm mái đình xưa

Anh dẫn em vào thăm đình Trà Cổ
nơi xứng mãi với lưu danh
Cột mốc chủ quyền dựng bằng nền văn hóa
ông bà ta xưa thật nhiều ý nhị
nơi địa đầu khắc hai chữ - Việt Nam

Hát rằng:
Ở đâu cũng vóc dáng thân quen
cũng gần lại những gì xa cách
cũng xích lại những gì khuất lấp
cũng ấm êm như chính quê nhà
cũng hiền hòa như bóng mát bờ tre
cũng dào dạt lời ru ngân lên từ biển
cũng bát ngát những chiều cánh diều lả lướt
tiếng trẻ thơ i a hát trên đồng

Em thấy không em?
chẳng có gì mãi bền
bằng tâm hồn người Việt
bằng lí trí
bằng tấm lòng người Việt

Anh cùng em thăm mái đình xưa
nét riêng rất Việt
rất đỗi thân quen và rất nhiều nỗi nhớ
nối rộng dài non nước với nước non.


Chạm vào cao nguyên đá Đồng Văn

Chạm vào đá
Đá ngân tiếng hát

Chạm vào đất
Đất nẩy lên mầm

Chạm vào ngô
Mở bàn tay như lá

Chạm vào gió
Gió dìu dịu tỏa hương

Chạm vào ruộng nương
Ruộng nương cho hạt tròn hạt mẩy

Những bước chân qua năm suối bảy rừng
Những bước chân qua chín rẫy mười nương

Giọt giọt mồ hôi đổ xuống
Chắt chiu thành dòng Nho Quế mướt xanh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)