Chùm thơ của nhiều tác giả

Thứ Bảy, 29/02/2020 15:46

P.N.THƯỜNG ĐOAN
Chiều trên đồi cát Hòn Rơm


Chỉ còn lại thảm biển lặng
mông mênh xanh

Chỉ còn lại những đồi cát
đỏ chiều tàn
gió hú thay em gọi anh

Em từ đỉnh cát chơ vơ
hun hút nhớ
nỗi nhớ xâm thực trái tim dịu dàng
dẫu theo dòng xoáy thời gian
anh biến dạng trong tiềm thức

Em từ lòng lũng cát
đếm dấu chân mình ngược đỉnh
dấu chân đơn độc không ý niệm
hũng sâu chiều
cát lăn tăn dợn ngàn con sóng nhỏ
xô về phía trăng lên
cát chôn em trong nóng lạnh dần tàn
lần đầu tiên em nghe cát hát

Chiều trên đồi cát hun hút gió
quên nhớ khôn cùng
lòng hoang đàng bốn phía
nửa muốn cùng mặt trời chìm xuống
nửa lâng theo vầng trăng đang lên...

LÊ THANH MY
Cơn mưa cuối


Ngày ấy
nắng trôi qua hàng liễu, rập rình
mưa mỏng như áo em
buổi chiều ngây ngây
từng giọt thời gian chầm chậm thả vào đáy cốc
nhịp tim rung theo nhịp đời khó nhọc
mưa tìm về chốn tịnh yên

Mấy khi ta thoát ra được ưu phiền
đôi mắt em nhìn đâu cũng thẳm sâu
cánh chim
bay về phía khoảng không
nơi ngó mong, đợi chờ vô vọng
không bóng người
bầu trời hiu hiu gió lộng

Thật lạ lùng
lúc này tôi muốn được ôm xiết em trong vòng tay
nút thắt của mùa đông là sự tương phùng
ngày mưa cuối
em là hương gió nồng nàn đi qua tôi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)