Chùm thơ của nhiều tác giả

Thứ Bảy, 29/02/2020 15:46

P.N.THƯỜNG ĐOAN
Chiều trên đồi cát Hòn Rơm


Chỉ còn lại thảm biển lặng
mông mênh xanh

Chỉ còn lại những đồi cát
đỏ chiều tàn
gió hú thay em gọi anh

Em từ đỉnh cát chơ vơ
hun hút nhớ
nỗi nhớ xâm thực trái tim dịu dàng
dẫu theo dòng xoáy thời gian
anh biến dạng trong tiềm thức

Em từ lòng lũng cát
đếm dấu chân mình ngược đỉnh
dấu chân đơn độc không ý niệm
hũng sâu chiều
cát lăn tăn dợn ngàn con sóng nhỏ
xô về phía trăng lên
cát chôn em trong nóng lạnh dần tàn
lần đầu tiên em nghe cát hát

Chiều trên đồi cát hun hút gió
quên nhớ khôn cùng
lòng hoang đàng bốn phía
nửa muốn cùng mặt trời chìm xuống
nửa lâng theo vầng trăng đang lên...

LÊ THANH MY
Cơn mưa cuối


Ngày ấy
nắng trôi qua hàng liễu, rập rình
mưa mỏng như áo em
buổi chiều ngây ngây
từng giọt thời gian chầm chậm thả vào đáy cốc
nhịp tim rung theo nhịp đời khó nhọc
mưa tìm về chốn tịnh yên

Mấy khi ta thoát ra được ưu phiền
đôi mắt em nhìn đâu cũng thẳm sâu
cánh chim
bay về phía khoảng không
nơi ngó mong, đợi chờ vô vọng
không bóng người
bầu trời hiu hiu gió lộng

Thật lạ lùng
lúc này tôi muốn được ôm xiết em trong vòng tay
nút thắt của mùa đông là sự tương phùng
ngày mưa cuối
em là hương gió nồng nàn đi qua tôi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)