Ngược ánh sáng
Trong trẻo em giữ qua nhiều năm nay đã nhạt nhoà
không thể khác
chẳng có mầm cây nào tự nhiên mà sống
trừ khi đó là ý Chúa
Để biết rằng chúng ta cần nuôi dưỡng dù chỉ là ý nghĩ
sao em có thể không nhớ đến anh?
thời gian sẽ đánh mất trong lòng ta bắt đầu từ kí ức
đến hiện tại
và tương lai
Hãy đi ngược
dù biết chính ta đang làm điều khờ dại.
Vĩnh cửu
Những ngày gầy viết tên anh trên lá
lá ủ ê vàng
em là Tana cánh mỏng
không đủ làm mùa thu sang
Không thể khiến hoàng hôn thành khói
môi man mác buồn
cánh sen trong bùn mà trắng
người trong lòng mà như mông lung
Thu tận là thu bao dung
em, với kiểu nhìn chân ái
thật ra điều mà thế gian nghi ngại
trong lòng ta vĩnh cửu tự lâu rồi.
VNQD