Thơ của Diệu Thoa

Thứ Ba, 16/01/2024 17:17

Với sợi tóc

Đón về những sợi tóc trao
Sợi quên sợi nhớ sợi nào cho em
Sợi thầm thĩ mỗi đêm đêm
Sợi giông gió khẽ gọi lên mặt người

Sợi xôn xao vẽ nụ cười
Sợi bâng khuâng những rụng rơi khuyết đầy
Sợi nào đếm rủi, đong may
Buộc lên năm tháng mỏng dày mà thương

Sợi nào tắm gió, ngâm sương
Tỉ tê muôn nỗi vô thường trái oan
Sợi nào khóc những đa đoan
Vì đâu chưa sớm đã toan vào chiều

Sợi nào vấn vít thương yêu
Trao đi đổi lấy những điều rưng rưng
Bao nhiêu sợi tóc ngập ngừng
Buông theo cùng với lưng chừng tiếng chuông

Nghe trong chớp bể mưa nguồn
Bấy nhiêu sợi tóc đã luồn kẽ tay
Một mai rụng xuống lòng này
Để thương, để nhớ những ngày chưa xa

Cầm lên hương sắc mặn mà
Lược gương còn có nhận ra bóng hình
Ngày trôi về phía vô tình
Còn ta lại với nỗi mình, tóc ơi!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)