NGÔ THANH VÂN
Pleiku và em
Sót lại mùa cánh vàng thưa thớt
Rủ gió về đong đưa mầm xanh
Lá cũng đã vì hoa mà úa
Đài nâu trong nắng vẫn vươn cành
Tây Nguyên ngày gọi ngày thơm lựng
Một ban mai thanh khiết an lành
Chiều đủng đỉnh ong về đơm mật
Hoa vào đêm như nắng đợi sang canh
Mùa trong phố tưng bừng chiêng trống
Nối linh thiêng vào giữa đất trời
Pleiku và em và lễ hội
Rộn tiếng cười nghiêng ngả nhịp vui
Dâng một ché thơm lừng đồi núi
Cạn một cang ngây ngất men nồng
Rượu cần ủ lá rừng nước suối
Say một lần mà nhớ suốt trăm năm.
VŨ THỊ HUYỀN TRANG
Thân phận
Tôi đã từng ướm qua hàng trăm chiếc giày cũ ven đường
Chiếc rộng quá chân tôi lọt thỏm
Mười ngón chân nhìn tôi lạ lẫm
Những đôi giày xếp hàng chờ đến lượt thử vai
Cũng có lúc tôi ướm nhầm hai chiếc lệch đôi
Thấy những đôi mắt xung quanh cười mình kệch cỡm
Có nhiều đôi đẹp nhưng quá chật
Cố nhích vào. Đau. Không gỡ nổi ra
Sau mỗi cuộc ướm giày đôi chân mệt mỏi nằm im
Thấy chân mình lồng vào bao đôi chân người khác
Tôi đã thử đi vào hàng trăm số phận
Lại bắt gặp đôi dép cũ năm nào mình đã vứt đi.
VNQD