HỒ HUY SƠN
Câu chuyện nhỏ của tôi
Khi tôi chuyển nhà về phía đông thành phố
Nhiều người hay tin, lắc đầu. Xa quá
- Chỉ tổ tốn tiền mua thêm đường!
Những ngày sau đi làm
Ngỡ ngàng trông thấy đàn bò
Đang thung thăng gặm cỏ
Không dưng làm tôi nhớ
Lời ca của người quá cố
Ca rằng:
Đàn bò vào thành phố
Reo buồn tiếng hạt chuông (1)
Rồi một hôm
Tôi trông thấy một chú dê đi lạc
Trên đường cao tốc
Xe cộ đông đúc
Chú đi ngược đường
Chuyện gì sẽ xảy ra phía trước?
Tôi tự hỏi mà trái tim run lên!
Một hôm khác
Tôi gặp người đàn bà điên
Áo quần xộc xệch
Chị đi mải miết
Trong sự tất bật của buổi sáng
Trong sự tất bật của những người tỉnh táo
Rồi lướt qua nhau
Trên con đường tôi đi làm
Còn có một ao sen
Tôi những muốn vỡ òa
Khi bắt gặp vô vàn chiếc nụ
Bừng lên như những ngọn đèn
Rồi gần đây
Vào đêm mười sáu
Trên đường trở về nhà
Tôi phấn khởi nhận ra
Vầng trăng trước mặt
Vời vợi mà thân thuộc
Trăng vàng như thể đang cười
Ở phía Đông thành phố
Tôi trở thành trẻ nhỏ
Lòng rộn ràng reo vui
Xúc cảm này tôi không muốn thưa với ai…
--------
1. Từ bài hát Du mục của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.
NGUYỄN MINH CƯỜNG
Trầm ngâm xuân
Nơi này vẫn nắng mặn chát
nắng như tỏa lên từ biển khơi
chỉ thấy xuân trong mắt lính xanh trời
Nơi này mặt đất không nở hoa
bàng vuông, phong ba vừa qua mùa gió
cành san hô trắng nằm trong cát vỡ
rưng rưng xuân trên tay người nâng lên
Rưng rưng xuân trong tim người nhớ đất liền
rưng rưng xuân gửi ra trên đầu con sóng nhỏ
rưng rưng xuân trong dòng tin nhắn điện thoại
Có hoa đào, hoa mai, giò lụa, bánh chưng
quà đất liền gửi ra chỉ thiếu mưa xuân
Ai đó vừa lăn trên cát trắng ngần
trắng như da thịt một người con gái
Ai đó lại lao mình xuống làn nước trong vắt
tưởng tượng một vòng ôm
Đàn hát xôn xao đón giao thừa
rộn rã, tươi vui suốt ba ngày tết
qua những giây phút bồi hồi
giờ trầm ngâm bên nhau làm nên mùa xuân thôi.
VNQD