Nếu đó là câu trả lời
Hoa đỉnh núi
một ngày nhuộm đỏ
màu hoa không thể đỏ hơn
Như có một căn nguyên
mẹ gọi con: đồi không tên
đồi không tên
xa hơn tiếng gọi là âm vang
Bia trắng
mây trắng
đồng trắng
đêm trắng
tự đứng vào hàng
Cánh chim đại bàng
bay xa mất hút
gọi tên con thay tên mẹ
ai gọi ai mà chiều sải bước
bóng lao ngược, ngã đổ
gió lang thang gọi tên làng
tới bến mẹ rồi hóa giải nhiều điều trong lắng dịu, lặng im
Hoa đỉnh núi một ngày nhuộm đỏ
đỏ màu hoa, không thể đỏ hơn
Nếu đó là câu trả lời
đỉnh núi chất chồng
câu thơ, khoảng lặng
gọi xa vời, gọi là để ru thôi.
Mồng bốn giêng hai
Rét hờn rét tủi
rẽ chợ âm dương
đặt gánh đặt gồng
Giáp mặt mà hoa sim thay dấu chân
sương giăng luỹ thành biên ải về kịp
khói sương nâng nhẹ gánh hi sinh
Chợ âm dương
rưng rưng giọt đèn, hoa sim
dẫn lối ảo ảnh
lối này hẹn biển thề non
lãng đãng bóng với hình
nhập nhoà nút thắt
vòng ôm
Nước mắt có thật là người sau cuối
buông màn đêm, hoa sim rơi
Mạ bắt đầu chập chững giêng hai
chân trời ngóng trông
tiếng reo con trẻ
mảnh bánh đa giòn lao nhanh về ngõ
Xốc lại gánh gồng
chơi vơi nối vào nắng nỏ
mồng bốn giêng hai
hoa sim
dấu chân
dấn thân
đường dài.
VNQD